
Ba năm sau, vào lần gặp thứ hai, Lăng Họa lại giơ ngón giữa với Cù Khê Ngưng. Cũng không trách được, lúc này anh vừa đến nhậm chức tại nơi cô thao tác, sửa chữa thay thế vị trí của người sếp đương nhiệm của cô, cũng đồng nghĩa tương quan với việc, gián tiếp làm cô bị mất việc làm yêu dấu. Cả hai lần, Lăng Họa đều không nhận ra anh, chỉ có anh luôn nhận ra cô từ cái nhìn tiên phong. Những chuyện diễn ra tiếp sau đó, cả đời Lăng Họa cũng không hề tưởng tượng ra được. Cô vốn thao tác trong nhà nước, là một người thư ký cần mẫn đạt tiêu chuẩn, chuyên đảm nhiệm sắp xếp lịch trình và việc làm cho những nhân vật cấp cao đầy quyền lực tối cao. Hơn ai hết, cô hiểu vô cùng rõ ràng từ “ ê kip ”, một người chỉ huy bị đẩy đi, đồng nghĩa tương quan hàng loạt những người bên dưới của họ cũng đều không hề được giữ lại, không ai muốn nuôi một mầm họa như vậy bên người. Nhưng Cù Khê Ngưng lại dám. Hết sức giật mình, anh mời cô trở lại thao tác, còn là làm việc làm như trước kia, phụ tá anh như đã từng làm với sếp cũ. Chỉ một hành động này thôi, Lăng Họa lập tức hiểu rằng, người đàn ông này tự tin và kiêu ngạo đến cỡ nào. Nếu là một ai đó khác, chắc sẽ không dám mạo hiểm quay lại, dẫu sao đã từng nắm giữ bí hiểm của sếp cũ, đương đầu với sếp mới thì dù có làm gì đi nữa cũng sẽ mang tiếng là phản bội, chưa biết chừng sau khi bị tận dụng xong còn hoàn toàn có thể bị diệt khẩu. Thế nhưng đây là Lăng Họa, cô gái xinh đẹp điệu đàng chết người, năng lượng công tác làm việc ngoạn mục và có một điểm cực kỳ giống anh : đặc biệt tự tin. Thế nên một thời hạn ngắn sau đó, Lăng Họa trọn vẹn chứng tỏ được cô vô cùng thích hợp làm một phụ tá, còn là phụ tá cho người giỏi nhất. Cù Khê Ngưng cảm thấy hài lòng, tổng thể những thử thách và trở ngại anh đưa ra cô đều hoàn toàn có thể giải quyết và xử lý ổn thỏa, mặc dầu là việc công … hay việc tư. Mà cũng trong thời hạn đó, Lăng Họa đồng thời cũng hiểu được một phần ông chủ mới của mình, diện mạo bên ngoài cực kỳ lôi cuốn, cuồng việc làm thành bệnh, nhưng nhiều lúc cũng có chút sơ hở trẻ con. Dần dần, cô cảm thấy, cũng không phải là không sống nổi với ông chủ nổi tiếng dọa người này. Thế nhưng ngay lúc Lăng Họa những tưởng mình sẽ trở thành cánh tay đắc lực của anh, thì anh không sớm không muộn đưa cho cô một thông điệp : người xứng danh ở bên cạnh anh chỉ hoàn toàn có thể là một người vừa nhẫn tâm vừa quyết đoán. Lăng Hoạ trọn vẹn hiểu được động cơ và mục tiêu của anh, cô cũng hiểu được việc mà một phụ tá cần phải làm cho ông chủ của mình, chỉ là những người trước đây chưa khi nào đẩy cô vào cục diện khó xử như vậy. Lăng Hoạ tâm lý thật lâu, khó khăn vất vả lựa chọn, ở đầu cuối quyết định hành động làm theo lý trí. Sự hung tàn của cô khiến Cù Khê Ngưng hài lòng, nhưng ngay khi cô vượt qua được thử thách này, anh lại đẩy cô đi. Lúc này Lăng Hoạ nhận ra, anh đã xem cô là một thanh kiếm của bậc Đế vương, mà anh, chính là ông vua đó. Anh muốn đưa cô đi mài giũa thật bén nhọn, giúp anh diệt trừ tổng thể những trở ngại trên đường đi, thay anh lấy máu kẻ địch, giống như anh nói “ Cá mập chỉ thích máu “. Đúng vậy, cá mập chỉ thích máu, vì vậy anh sẽ không thích cô. Trong lúc bản thân phải xoay vòng bên cạnh anh, từ khi nào mà chính bản thân Lăng Hoạ cũng không nhận ra, cô đã khởi đầu thích anh mất rồi. Có lẽ là từ lúc anh lặng lẽ mang đến cho cô niềm vui nho nhỏ giật mình, có lẽ rằng là lúc anh lơ đãng để lộ một chút ít phụ thuộc vào trẻ con, hoặc cũng có lẽ rằng là lúc anh dùng những hành vi mờ ám để dẫn dụ tình cảm của cô.
Chỉ biết rằng, khi Lăng Hoạ nhận ra, cô đã thực sự trầm luân. Nhưng Lăng Hoạ là một người vô cùng lý trí, cô biết thứ tình cảm mà anh dành cho mình không khác với “lợi dụng” là bao, thế nên sau một đêm cuồng nhiệt với anh, Lăng Hoạ cắt đứt sự tơ tưởng của chính mình.
Một người năng lượng như cô, không khi nào thiếu người trọng dụng. Lăng Hoạ đến một nơi cách xa anh để thao tác, vì cô biết rằng với vị trí quyền lực tối cao của anh hiện giờ, anh sẽ chẳng thể làm gì được. Nhưng cô thật sự không hề ngờ, Cù Khê Ngưng chỉ hoàn toàn có thể chịu đựng đúng một năm mà thôi. Trong một năm đó, anh thật sự không đi tìm cô, không làm phiền cô nhưng lại khiến tổng thể những người thao tác dưới anh vô cùng khổ sở. Họ chỉ dám nghĩ chứ không dám nói ra, nhưng có lẽ rằng ông chủ … thất tình rồi. Sự thật nghiệt ngã đúng là như vậy. Cù Khê Ngưng nhịn một năm, vẫn không hề lý giải thứ tình cảm hỗn độn rối loạn trong lòng mình là gì. Không phải anh luôn muốn độc thân hay sao ? Không phải con đường mà anh vạch ra vốn không có phụ nữ hay sao ? Không phải anh chỉ thích quyền lực tối cao tuyệt đối hay sao ? Vậy thì những nhớ nhung này là gì ? Những đau khổ dằn vặt và lo ngại này là gì ? Cuối cùng, Cù Khê Ngưng không có cách nào tự tìm ra câu vấn đáp, đành phải đi tìm người giải đáp. Ngày mà anh đứng trước cửa nhà Lăng Hoạ với 12 món quà, anh đã nói một câu mà cả đời này anh cũng không khi nào muốn lặp lại nữa, chính là : “ Món quà thứ 12, chính là anh. ” Anh đã đem bản thân mình khuyến mãi cho cô luôn rồi, tại sao Lăng Hoạ nhà anh vẫn chưa hết giận ? Nói ra cũng thật đáng thương, bậc Đế vương trước giờ cao cao tại thượng nào biết thứ tình cảm phàm phu tục tử kia là gì, đành phải nhờ đám bạn quân sư đầu chó chỉ dạy vài chiêu dỗ vợ, sau cuối chẳng được tích sự gì, còn khiến anh mất hết cả mặt mũi. Nhưng không sao, Cù Khê Ngưng dù sao chuyến này cũng là đi tìm vợ, cho nên vì thế có mất mặt thì dẫn được người về mới là quan trọng nhất. Cù Khê Ngưng là một người có tính tự chủ tư duy rất mạnh, anh dùng cách của mình khiến Lăng Hoạ không có cách nào phủ nhận được nữa, đành phải theo anh về. Đương nhiên, chuyện sau đó thì không cần nói cũng biết mê hoặc đến thế nào rồi. Hành trình khiến một người đàn ông lạnh nhạt vô cảm Cù Khê Ngưng rơi vào lưới tình vô cùng kích thích. Lăng Hoạ là một cô gái mưu trí điệu đàng, cần lãnh đạm sẽ lãnh đạm, cần nóng bỏng có nóng bỏng, phân biệt rạch ròi giữa “ hoài niệm ” và “ còn tình cảm “, nếu có yêu cũng sẽ chân thành dành hết mọi thứ cho người đó, tuyệt không hối hận. Một người xuất sắc như vậy, rất đáng để Cù Khê Ngưng đặt lên trên tổng thể mọi thứ. Quyền lực mất đi hoàn toàn có thể từ từ thiết kế xây dựng lại, nhưng tuyệt đối không hề mất em. Em muốn làm thanh kiếm của Đế vương, mà vị vua đó chỉ hoàn toàn có thể là anh. ____ “ “ : Trích từ truyện. Review by # Lâm Thái Y Bìa : # Hy Tần
* Hình ảnh chỉ mang đặc thù minh hoạ Cre : Google / Huaban
Source: https://thcsbevandan.edu.vn
Category : Thông tin cần biết