nội dung
Hoàng Thị Hợi
Ai cũng có tham vọng, nhưng không phải anh cũng tranh đấu, nỗ lực rất là để đạt nó. Như bạn học viên này của LPT, bạn tham vọng được đi du học, bạn nỗ lực để đạt được 6.5 để đủ chuẩn đi. Sau 2 tháng học tập hết mình, quên cả giờ giấc với LPT từ mức điểm khoảng chừng 4.0 đầu vào bạn đã bứt tốc .
Team Le Plateau Education rất là vui mừng, vì ngày càng tạo được những hạt giống tốt cho xã hội, giỏi tiếng anh, thể lực tốt, kỷ luật, ham đọc sách …. giờ đây bay đi khắp quốc tế tự tin học tập, kiếm tiền đầy bản lĩnh .
Nguyễn Thị Hằng
Bạn đang đọc: Cảm Nhận Học Viên – Cánh cửa mở ra Thế Giới
Bạn đang đọc: Cảm Nhận Học Viên – Cánh cửa mở ra Thế Giới
Măng Đen đến giờ vẫn là những tháng ngày đáng nhớ nhất, nơi mà tuổi trẻ mới thật là tuổi trẻ. Sáng thức dậy, sương mù còn bay vù vù ngoài ngõ, đã thấy bạn bè mỗi người mỗi cuốn sách trên tay nghiền ngẫm, đến đúng giờ là ùa nhau ra tập thể dục mặc kệ gió sương.
Khi mình lên Măng Đen học tiếng Anh, một số ít người biết được đã nói mình khùng, ở phố khá đầy đủ điều kiện kèm theo không học lại bỏ vô rừng học, mình chỉ cười mà xách balo đi. Không lên Măng Đen thì thì làm thế nào biết mình có năng lực nói một cách tự tin trước đám đông như vậy, mà nói bằng tiếng Anh nữa chứ. Không lên Măng Đen thì mình đâu biết là nếu mình không tự bỏ cuộc thì mình sẽ làm được những thứ mà trước đây mình cho là không được. Những buổi chiều, sau giờ học là giờ chạy bộ, 2 vòng quanh hồ Đắk ke, tương tự 1.6 km, nói thật với dân lười hoạt động kinh niên như mình thì quá sức thiệt, chạy mới 1 vòng đã mệt thở không ra hơi, nhưng nhìn về phía trước ai nấy cũng chạy hùng hục, người ta cũng như mình, người ta chạy được thì mình cũng chạy được, hổng lẽ yếu ớt hơn mấy bạn nữ coi sao được, thế là cắn răng rắn lợi chạy tiếp. Rồi những ngày sau đó cũng quen, chạy 2 vòng thấy chưa đã còn về lật bánh xe hít xà những thứ đủ 18 tư thế, có thua ai đâu, thua mỗi ông già Kelvin, già rồi mà còn hăng quá .
Ở Măng Đen còn là mặc kệ, trời lạnh xuống mười mấy độ cũng kệ, đêm khuya 12 h 1 thầy 1 trò ngồi học bài, mắt dán chăm chăm vào màn hình hiển thị trong khi tay chân run cầm cập, kệ, được mấy hôm run vậy đâu, mai mốt về TP HCM tha hồ ấm. Măng Đen lạnh đó nhưng nhiệt huyết tuổi trẻ khi nào cũng sôi trong người, cuối tuần bàn nhau đi chơi xa là 30 phút sau đặt xe, hôm sau lên xe đi chơi luôn không phải nghĩ nhiều, nói đi là đi, mưa gió hay lết bộ cả chục cây ra thác chơi cũng đi. Măng Đen còn là những đêm trường bên ly rượu vang, tâm sự với nhau bằng tiếng Anh tới sáng, đàn hát nhảy múa thỏa sức mà chẳng ngại ngùng, cứ vui đi vì gặp nhau đây rồi biết khi nào gặp lại …
Khi về Hồ Chí Minh rồi, có người nói, những kỉ niệm của Măng Đen hãy để lại Măng Đen, quên đi để hòa nhập với đời sống cũ. Nhưng mà lửa thanh xuân đã một lần cháy rực rỡ tỏa nắng như vậy rồi, nỡ lòng nào để xô bồ phố thị dập tắt đi mất ? Có lẽ dạo này buồn chán vì thấy thứ gì đó đang chết dần, đến thời điểm ngày hôm nay mới nhận ra được là tuổi trẻ. Tuổi trẻ chỉ có 1, cuộc sống này cũng chỉ có 1, sống sao cho sau này ngoái đầu lại, không có nhiều điều phải hụt hẫng. OK, go big or go home .
Source: https://thcsbevandan.edu.vn
Category : Thông tin khóa học